Tóc Nâu

TỊNH NHÂN TÂM

Chiều vung vãi sợi tơ vàng
Điệp trùng bách diệp mang mang
Nhuộm màu sương thu phảng phất
Tinh cầu khởi dậy mùa sang.
Chân bước trên đồi sỏi đá
Đi tìm góc tịnh nhân tâm
Thấy quanh hương ngải phù trầm
Nép nghiêng thảo hư cuối hạ.
Ngân nga chuông vọng điệp từ
Gọi hồn lữ thứ thiên thu
Về đây góp lời kinh nguyện
Rời xa ảo giấc thực hư
Dung nhan phế tích nghìn xưa
Hao mòn trăm nắng, vạn mưa
Ngạo cười kiếp tàn hạt bụi
Cuộc trần chi vội hơn thua .
Tóc nâu

Được bạn: vdn 18.8.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "TỊNH NHÂN TÂM"